Lớp 09V1 Đại học Văn Hiến gặp nhau giữa Sài Gòn

line
27 tháng 09 năm 2019

Ngày 21/9/2019, chúng tôi đã có một cuộc gặp gỡ tràn đầy cảm xúc giữa Sài Gòn. Mười năm trước chúng tôi là những cô cậu sinh viên “vô cùng non nớt” từ mọi miền đất nước, chân ướt chân ráo đến Sài Gòn. Cũng là những ngày đầu tháng 9, Sài Gòn khi ấy cũng “đỏng đảnh” như bây giờ, chợt nắng chợt mưa. Thoắt cái mà mười năm trôi qua kể từ ngày gặp nhau.

Lớp Ngữ văn 09V1 của chúng tôi ra trường đã sáu năm, người bám trụ lại đất Sài Gòn, người về quê hương, người chọn cho mình những ngã rẽ mới. Mỗi đứa mỗi công việc khác nhau nhưng chúng tôi vẫn luôn nhớ đến nhau, kết nối với nhau qua Facebook chung của lớp với cái tên rất đỗi thân thương: 09V1 – nơi tình bạn còn mãi. Nhờ vậy mà chúng tôi đã có được cuộc gặp mặt này sau sáu năm xa cách. Mặc dù không được đông đủ, nhưng có hề gì, bởi vốn dĩ chẳng bao nhiêu là đủ cho những tình cảm chân thành mà chúng tôi dành cho nhau. Hôm ấy, được gặp lại bạn bè và các cô giáo, cảm xúc thật sự vỡ òa. Bạn có hiểu cảm xúc được ôm chầm lấy người bạn thân của mình sau sáu năm xa cách? Bạn có hiểu được niềm vui khi chúng tôi cùng trò chuyện, hát ca, nhảy múa như sống lại một thời tuổi trẻ đẹp đẽ? Ngày hôm ấy chúng tôi dường như đã quên đi mọi lo toan, bộn bề của cuộc sống. Chúng tôi cùng nhau ôn lại những kỉ niệm thật đẹp, nhớ lại những gương mặt thân quen của 09V1, nhớ lại hình ảnh những thầy cô đã giảng dạy chúng tôi bốn năm trên giảng đường đại học.

Nhớ cơ sở đầu tiên mà chúng tôi học là ở đường D2, khu Văn Thánh, Bình Thạnh. Mặc dù chỉ học ở đó một năm thôi nhưng sao từng dãy phòng học, từng giảng đường A,B,C chúng tôi đều nhớ rõ. Nhớ cả những ngày trời mưa nước ngập vô trường, chúng tôi lội bì bà bì bõm nhưng vẫn tươi cười. Ba năm cuối lại gắn bó với cơ sở ở Quận 12. Quá nhiều kỉ niệm không sao diễn tả. Chúng tôi thật sự đã có quãng thời gian sinh viên đẹp đẽ, vừa học, vừa chơi, vừa làm đúng chất sinh viên. Cảm ơn Trường Đại học Văn Hiến, cảm ơn các thầy cô trong Khoa Ngữ Văn ngày ấy đã tạo mọi điều kiện thuận lợi cho chúng tôi được học tập, có những trải nghiệm thật bổ ích. Chúng tôi đâu chỉ học kiến thức, chúng tôi được học cả kĩ năng, học cách vượt qua thất bại, khó khăn, học cách tự lập, học đối nhân xử thế, học cách chấp nhận… Những ngày tháng sinh viên ấy thực sự rất đẹp các bạn ạ. Tôi từng ngu ngốc ao ước được nhanh ra khỏi giảng đường đại học để đi làm kiếm tiền, thoát khỏi chuỗi ngày “sống phụ thuộc”. Nhưng khi ra đời rồi, tôi mới biết cuộc sống thời sinh viên đẹp đẽ biết bao. Đôi lúc, tôi cũng có những tiếc nuối, giá như ngày đó tôi học tập chăm chỉ hơn, hoạt động sôi nổi hơn, “cháy hết mình hơn” thì đã có thể trải nghiệm nhiều thứ tốt đẹp hơn rồi. Hóa ra thanh xuân chính là tiếc nuối. Nhưng thanh xuân cũng chính là điều đẹp đẽ nhất. Các bạn sinh viên VHU hãy cố gắng học hết mình, cháy hết mình trong khoảng thời gian này nhé.

Sáu năm trôi qua, không quá dài nhưng cũng chẳng hề ngắn. Trong sáu năm đó chúng tôi không có nhiều cơ hội để gặp nhau, có người thoáng qua nhau một đôi lần, có người may mắn ở gần nhau nên cũng thường xuyên gặp gỡ chuyện trò. Nhưng cơ hội lần này đúng là quý giá và hiếm hoi. Có bạn từ Phú Yên, Bình Thuận; có bạn từ Đắc Nông, Đắc Lắc; bạn từ Hậu Giang, Long An…và cả những bạn sống ở Sài Gòn. Chúng tôi đều tranh thủ sắp xếp công việc, gia đình, con cái…để đến với nhau. Thời gian gặp gỡ chỉ tính bằng giờ. Thương Tuyền, Yến, Loan phải vội về sớm vì con nhỏ. Thương Tuyết lặn lội trời mưa từ Long An chạy lên Sài Gòn đã hơn 19h và chỉ ngồi trò chuyện một chút lại tất tả chạy về. Thương Trâm và Hoàng ban ngày không tham dự được nhưng tối trời mưa cũng mò mẫm chạy lên Quận 12. Thương tất cả các bạn. Thương cô Hằng giọng hát ngọt ngào, cũng chỉ kịp tặng vội lớp bài hát rồi lại đi dạy cho kịp giờ. Thương cô Thắm chủ nhiệm lúc nào cũng “tha thiết” với lớp 09V1 của chúng em. Thương cô “Trinh xiteen” đã cùng chúng em quậy “tới bến”. Cảm ơn các bạn trong Ban tổ chức đã chuẩn bị mọi thứ, lên kế hoạch chu đáo để chúng ta có buổi họp mặt vô cùng ấm áp và thành công tốt đẹp. Cảm ơn các bạn đã có mặt và cảm ơn các bạn không thể có mặt nhưng cũng đã theo dõi rất nhiệt tình. Cảm ơn tất cả đã cho nhau những cảm xúc tuyệt vời.

Các bạn ạ! Cuộc đời có bao nhiêu lần 10 năm, 15 năm đâu nhỉ? Con số ấy càng lớn dần thì thời gian chúng ta bên lại sẽ lại càng ít đi. Mong rằng, chúng ta sẽ còn nhiều dịp gặp gỡ như thế này nữa để giữa cuộc sống bộn bề này chúng ta vẫn nhớ đến nhau, vẫn trân quý tình bạn đẹp đẽ ấy. 09V1 – nơi tình bạn còn mãi. 

Tin bài:Hạ Ly