Tôi và những kỷ niệm ở mái nhà Xã hội học

line

Cựu SV Phan Thị Thu Thảo – Khóa 00

Một sinh viên đã được học và làm việc trong mái nhà Xã hội học ở trường Đại học Văn Hiến trong suốt 10 năm qua với tôi là đầy ắp biết bao kỷ niệm và tình cảm sâu đậm.

Năm 2010 này khoa Xã hội học đã tròn 10 tuổi, và như thế là tôi đã gắn bó với khoa được 10 năm. Kể từ lúc còn là một cô sinh viên nhỏ, nay đã trở thành một nhân viên của khoa. Những kỉ niệm về khoa, thầy cô, bạn bè thân thương luôn hiện hữu trong tôi.

10 năm…………

Vậy mà đã 10 năm!!!!!!! tròn trĩnh

Cái ngày đầu tiên đến với trường, sao mà thấy thật xa lạ, lo lắng nhiều lắm lắm… Với biết bao câu hỏi được đặt ra: Nào là thầy cô như thế nào nhỉ?, bạn bè thì sao nhi?, chỗ trọ thì ra sao đây…..?

Nhưng………

Nhớ mãi ngày đầu tiên Khoa đón sinh viên khóa mới, và là khóa đầu tiên của Khoa nên cái gì cũng mới. Khoa ngày ấy chỉ có Thầy Ngọc, Thầy Bình, Thầy Sĩ Hải.

Và khi qua ngày gặp mặt ấy tự nhiên bao nhiêu lo toan của tôi và các bạn tự nhiên tan biến, vì các thầy thật gần gũi, hơn nữa lại rất quan tâm đến sinh viên

Và……

Khi thầy Bình tuyên bố Giáo viên chủ nhiệm, cả lớp “ồ…ồ” lên thật to làm thầy Sĩ Hải“đỏ” cả mặt!,vì cả lớp không hình dung được thầy Chủ nhiệm thật trẻ vì có những bạn trong lớp tôi còn lớn tuổi hơn cả thầy! Nhưng một điều mà chúng tôi rất thích ở thầy là một con người thật nhiệt tình và hòa đồng với cả lớp.

Thầy Ngọc và thầy Bình đi xuống từng bàn hỏi thăm tận tình từng bạn rất ân cần…. làm cho cả lớp và tôi thấy không lo sợ gì nữa với môi trường học tập mới này.

Nhớ…………

Nhớ những ngày tập văn nghệ, (hát, múa, diễn thời trang…) thầy cô cùng tập và diễn chung với đội văn nghệ thật vui!

Nhớ……

Những giờ học bạn nào mà làm bài nhanh và phát biểu đúng thì thầy cho một viên kẹo… thế là cả lớp học tập thật tích cực, mong cho giờ học kéo dài ra để có được nhiều kẹo… và những viên kẹo ấy, được tôi và các bạn gói lại tất cẩn thận, không dám ăn vì sợ “mất hên”. Kết thúc buổi học là lại ngồi so với nhau và đếm từng viên kẹo, bạn nào mà hôm đó được ít kẹo là hơi buồn và quyết tâm hôm sau sẽ cố gắng nhiều hơn nữa………

Thầy đã dùng nhiều hình thức để khuyến khích tôi và các bạn học tập mà chúng tôi nhắc mãi không thể quên!

            Và……… nhớ  lắm………

Những kỉ niệm về những buổi học tập, trao đổi thảo luận, những giờ ôn thi kết thúc môn, các tiết mục văn nghệ được diễn ra tại trường, những lần tham quan tại Bảo Lộc- lâm Đồng… và những ngày tham gia Chiến dịch tình nguyện Mùa hè xanh mà khoa tôi đóng quân tại huyện Tam Bình- Vĩnh Long với cái nắng mùa hè oi ả không quạt, không đèn, tắm nước sông, với tiếng ve kêu râm ran…

Trong suốt 4 năm học tại trường tôi và các bạn  đã nhận được sự dạy dỗ tận tâm, chu đáo của các thầy cô trong khoa và các thầy cô thỉnh giảng, mỗi thầy cô một tâm tính, một phong cách, một phương pháp giảng dạy đã mang đến cho tôi những kiến thức, bài học làm người…

Từ những ngày tháng qua và mãi về sau chắc chắn rằng, tôi và các bạn luôn thấy Khoa như một ngôi nhà thật sự, không những ở đó thầy cô dạy cho chúng tôi kiến thức mà các thầy cô còn lắng nghe những tâm sự về cuộc sống, có khi là những câu chuyện vu vơ mà chúng tôi, những người xa quê hương gặp phải. Có những bạn lớp tôi thường nói: “ Thầy Ngọc và thầy Bình như hai ông tiên, vì khi nói gì với thầy thì thầy đều giải quyết được hết……”

Vậy mà đã 10 năm, với 7 khóa đã ra trường nhưng ai ai cũng nhớ đến khoa, nhớ đến thầy cô, nhớ đến những kỉ niệm của một thời sinh viên dưới mái nhà Xã hội học trường Đại học Văn Hiến!

Góp ý
Các tin liên quan