Khoa Xã hội học - Ký ức trong tôi

line

Cựu SV Nguyễn Thị Nhung – Khóa 02

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, những ai đã từng cắp sách đến trường thì không thể không có những kỷ niệm về thầy cô, bạn bè và ngôi trường yêu dấu của mình. Tôi cũng vậy, mặc dù đã ra trường được 4 năm, đã là cựu sinh viên nhưng những kỷ niệm, những hình ảnh về thầy cô, bạn bè và ngôi trường Văn Hiến vẫn còn mãi in sâu trong tâm trí tôi không hề phai nhạt.

Từ những ngày đầu tiên khi bước chân vào giảng đường Đại học, lòng tôi đã dấy lên một niềm vui, không biết diễn tả thế nào cho đúng tâm trạng, đó vừa là niềm hân hoan, sự hồi hộp, vừa là niềm tự hào vì tôi đã trở thành một sinh viên thực sự. Mặc dù lúc đó tôi không hề biết ngành tôi chọn - ngành Xã hội học là thế nào, sẽ học những gì và ra trường sẽ làm gì nhưng tôi vẫn rất vui, vui vì có những người bạn mới, vui vì được gặp các Thầy, Cô khoa Xã hội học - những người mà tôi thực sự rất kính trọng và yêu quý.

Tôi nhớ ngày đầu tiên lớp tôi được gặp mặt Ban chủ nhiệm Khoa, hình như tâm trạng các bạn đều giống nhau, ai cũng hồi hộp chờ đợi. Trong đầu tôi liền hiện ra hình ảnh của những Người Thầy, Người Cô thật nghiêm nghị, thật khó tính mà tôi đã tưởng tượng từ lâu qua những câu chuyện kể của chị tôi lúc tôi còn là học sinh Trung học. Nhưng tôi thật bất ngờ và…thở phào nhẹ nhõm vì thầy cô Khoa Xã hội học của tôi ai cũng hiền, tâm lý và gần gũi với sinh viên. Lớp tôi chăm chú lắng nghe phần giới thiệu cùa các Thầy, Cô. Tôi cũng đã nhớ: Thầy Ngọc là Trưởng khoa, Thầy Bình là Phó trưởng khoa, Thầy Sĩ Hải và cô Bích là giảng viên. Thầy cô đã tận tình giải đáp cho chúng tôi biết bao nhiêu thắc mắc về ngành xã hội học, giúp chúng tôi hiểu hơn và tự tin hơn khi chọn ngành này. Trong buổi gặp mặt đó còn có các anh chị khóa trước, họ được phân công đến đón lớp chúng tôi vì chúng tôi là những tân sinh viên. Tôi nhớ mãi không khí hôm đó, thật vui, thật thoải mái, thật thân thiện, làm cho những cảm giác ngại ngùng ban đầu của tôi biến mất, tôi như được hòa mình vào không khí ấm áp của một gia đình - gia đình Xã hội học.

Buổi gặp mặt kết thúc đã để lại cho tôi một ấn tượng thật đẹp. Lớp tôi cũng bắt đầu bàn tán xôn xao: Thầy Ngọc, Thầy Bình hiền quá, còn Thầy Sĩ Hải với cô Bích vừa trẻ lại vừa đẹp. Tôi nhớ lúc đó, mỗi lần thấy Thầy Hải và cô Bích đi qua là bao nhiêu ánh mắt trong lớp lại nhìn theo ngưỡng mộ. Tôi còn ngưỡng mộ hơn nữa khi thấy Thầy Cô nhiệt tình chỉ dẫn chúng tôi trong các tiết mục văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, làm cho một đứa tân sinh viên như tôi không còn cảm giác lạ lẫm, ngại ngùng nữa.

Giờ đây, ngồi viết lên những dòng cảm xúc này, bao nhiêu kỷ niệm về thầy cô, bạn bè lại chợt ùa về trong tôi thật sâu sắc, thật đáng nhớ. Nhớ biết bao những buổi cùng bạn bè diễn tập văn nghệ, rồi đến các môn học với những buổi thuyết trình sôi nổi và hào hứng. Môn học mà lớp tôi thích nhất, ấn tượng nhất là môn “Thống kê xã hội” do thầy Bình dạy. Chúng tôi không chỉ thích thú với cách truyền đạt ngắn gọn, dễ hiểu mà còn hào hứng với phương pháp giảng dạy của Thầy. Thầy giao bài tập cho chúng tôi làm, ai làm xong trước và đúng sẽ được nhận kẹo. Mỗi lần tôi được nhận kẹo tôi đều giữ như giữ một phần thưởng lớn đối với mình. Không khí trong giờ học của Thầy khi nào cũng thoải mái, Thầy tạo cho chúng tôi cảm giác muốn được đến lớp, vì vậy môn của Thầy các bạn đi học rất đầy đủ. Tôi cũng nhớ những kỉ niệm khó quên từ những lần đi khảo sát thực tế để phục vụ cho nghiên cứu Xã hội học. Từ Củ Chi, Long An, Bảo Lộc đến Tiền Giang lớp chúng tôi đều đã đi qua. Nhớ nhất là lần lên thăm nhà Thầy Ngọc ở Bảo Lộc. Ở đây, chúng tôi thật sự cảm nhận được sự ấm áp của tình Thầy-trò. Thầy đã chăm sóc chúng tôi như những người con, người cháu trong gia đình. Vừa học, vừa vui chơi, chia sẻ tình cảm với bạn bè, thầy cô giúp các bạn sinh viên sống xa nhà như tôi có được những tình cảm ấm áp, có thêm nghị lực để tiếp tục bước đi trên con đường mà mình đã chọn.

Khi chúng tôi học năm nhất thì lớp chưa có giáo viên chủ nhiệm, chúng tôi nghe tin Khoa sẽ tuyển một cô về làm chủ nhiệm lớp tôi. Cả lớp ai cũng chờ đợi. Và ngày Khoa dẫn cô giáo xuống lớp giới thiệu cũng là ngày ấn tượng với chúng tôi. Cô vừa bước vào, cả lớp đã ồ lên ngạc nhiên vì cô trẻ quá. Cô giới thiệu cô tên Thủy, cô mới ra trường. Có lẽ do mới gặp lớp tôi nên cô còn ngại, cô hơi ít nói. Nhưng sau một thời gian ngắn tôi thấy cô đã khác hẳn, cô rất năng nổ, nhiệt tình với lớp, cô hỏi thăm từng bạn. Cô nhớ tên của tất cả các bạn trong lớp, điều này làm lớp tôi rất vui và cảm thấy cô thật gần gũi.

Đến khi chúng tôi học năm thứ ba, Khoa có thêm hai thành viên mới, đó là cô Thảo và thầy Duy Hải. Hai người vừa là thầy cô, vừa là anh chị của chúng tôi vì hai người học khóa 00, tốt nghiệp và được giữ lại trường công tác. Chúng tôi thực sự ngưỡng mộ thầy cô và mong sao sau này mình cũng được như vậy.

Được tiếp xúc, làm việc với các Thầy Cô chúng tôi rất vui vì ai cũng hiền, nhiệt tình và thương sinh viên. Điều này thật sự rất cần thiết vì chúng tôi như được tiếp thêm sức mạnh, lòng nhiệt huyết để học tập và cống hiến trong những phong trào của Khoa, của Trường.

Những kỷ niệm thời sinh viên quý giá biết bao, đó là khoảng thời gian mà chỉ có những ai đã từng trải qua mới cảm nhận được hết những giá trị và ý nghĩa của nó. Bản thân tôi cũng vậy, trải qua 4 năm sinh viên tại trường Văn Hiến tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều vì tôi đã học được những bài học quý báu từ thầy cô, bạn bè và những người xung quanh. Điều này giúp tôi có thêm ý chí và cảm thấy tự tin vững bước trên đường đời. Tôi thầm cảm ơn một sự tình cờ giúp tôi chọn ngành xã hội học và tôi cảm thấy tự hào vì mình là sinh viên Xã hội học. Có lẽ tất cả bạn bè của tôi, những người đã cùng tôi đi suốt chặng đường sinh viên đều có những cảm xúc như vậy.

Rồi thời gian sẽ trôi qua, năm tháng có thể sẽ làm phai nhòa tất cả, nhưng có một điều chắc chắn là tất cả chúng ta sẽ không bao giờ quên những tháng ngày bên nhau dưới mái trường này, dưới ngôi nhà thân thương này - ngôi nhà Xã hội học, và chúng ta càng không bao giờ quên công ơn của Thầy Cô - những người đã tận tình dạy dỗ, dìu dắt chúng ta để chúng ta có được một hành trang bước vào đời.

Nhân dịp kỷ niệm 10 năm thành lập Khoa, lớp 02X1 chúng em xin kính chúc Khoa ngày càng phát triển, chúng em xin kính chúc Thầy Cô luôn mạnh khỏe, tràn đầy niềm vui, nhiệt huyết để tiếp tục dìu dắt, chấp cánh cho những thế hệ học trò sau đến với những bến bờ thành công.

Góp ý
Các tin liên quan